[FanFic] Just Watch Over Me - Chap 2
2 posters
26/5/2014, 11:45 pm

#1

Nờ Chan
Nờ Chan
Thành viên mới
Thành viên mới
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 21
»¥ên ¥ên : 393
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 327
»Ghi danh Ghi danh : 2014-05-26
»Giới tính Giới tính : Female
[FANFIC] JUST WATCH OVER ME

 CHƯƠNG 2 

Lúc này đã là nửa đêm, không gian im lìm và vắng lặng...

Tiếng chìa khóa khua vào nhau leng keng, âm thanh vang vọng trong màn đêm tĩnh mịch tạo nên một cảm giác rùng rợn khó tả. Phía trước là một bóng đen to đùng đang phăm phăm lướt đi, theo sau còn có một cái bóng bé nhỏ chậm rãi, lê lết, đang kéo theo một vật vuông vức gì đó lọc cọc chạy theo...

Những tiếng thở nặng nhọc, ngắt quãng, đan xen trong những tiếng rên rỉ đầy mệt mỏi.

Gió lạnh đầu thu nhẹ nhàng thổi qua, âm thanh vi vu như vọng về tự nơi nào xa lắm...

Hai cái bóng mờ ám cuối cùng dừng lại trước cửa một căn phòng còn sáng đèn.

*BANG!*

Cánh cửa bật tung nhanh như chớp.

-A A AAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!! M....MA...A...

Rất nhanh, một tràng la hét thất thanh vang lên, bóng điện trên trần còn rất biết điều chớp chớp khiến cho bầu không khí lúc này càng thêm rùng rợn trong phim kinh dị.

Gió lạnh ùa vào trong phòng.

-Xi..n...c..chào...m...mì..nh...l...àm...q...uen....n..hé?...L...àm...bạn...với..i...m...m..mình...n...nhé..?

Giọng nói run rẩy thều thào cất lên, cô gái trong phòng loạng choạng té ngã lên giường. ...Cái...cái gì thế này? Không phải là oan hồn đến đòi mạng đấy chứ?

Ngoài cửa là hai bóng đen, cái bóng nhỏ hơn run rẩy bò vào trong phòng, bàn tay dính đầy đất cát khẽ giơ lên không trung như muốn chạm vào người kia.

-AAAAA!! KHÔNG ĐƯỢC LẠI ĐÂY!

-Đ...đừ...ừng..s...sợ...m..mi...mình...mà..a...hi...hi...

-Huhu...đừng...ĐỪNG CÓ QUA ĐÂY..hu hu...tôi chưa muốn chết.

-...la...lại...đ..đâ...y...n...nà..o...hi...h..hi..hi

-A..A...AAA! Đã bảo ĐỪNG.CÓ.QUA.ĐÂY!!! Hu hu hu....

-Đ...đừ...ng...sợ...l...làm...bạ..n...v..với...m...mình...đi..i...mà...

Cô bé trên giường nước mắt nước mũi chảy xối xả, ...đáng sợ...đáng sợ quá...tóc tai lòa xòa bê bết...tay chân lấm lem...giọng nói thều thào...quả...quả thật là ma rồi.

Bỗng...

CỐP.

-KAGAMINE RIN! CÔ CHÀO HỎI BẠN BÈ BÌNH THƯỜNG TÔI XEM NÀO! LÀM CÁI TRÒ GÌ MÀ DỌA BẠN CÙNG PHÒNG MẶT MŨI TÁI MÉT THẾ HẢ?

Rin loạng choạng vì cái cốc, té xuống sàn.

-ĐỨNG DẬY ĐÀNG HOÀNG CHO TÔI XEM! ĐỪNG CÓ VỒ VẬP NHƯ MUỐN DỌA CHẾT CON NGƯỜI TA NHƯ VẬY.

Bà cô quản giáo túm lấy cố áo của Rin lôi dậy, trừng mắt với cô một cái, cô gãi gãi đầu, vẻ mặt lấm lem vô tội:

-Em vừa lao động cô ích mà cô,...uầy...bộ dạng thế này, em cũng có muốn đâu...

Một ngày nhổ 3 bãi cỏ, sơn lại 4 bức tường, lau chùi 5 phòng học, còn muốn cô sạch sẽ, trắng trẻo tinh tươm nữa thì không phải là quá đáng à =.=

Rin thẽ thọt, bóng đèn đã thôi chớp, lúc này cô mới đưa tay lên vén mớ tóc vàng óng mà lù xù của mình, để lộ bộ mặt trắng hồng bầu bĩnh nhưng toàn là đất với chả cát.

-CÒN CỰ NỰ? ĐẤY LÀ ĐỂ DẠY DỖ CHO CÔ BIẾT PHÉP TẮC CƯ XỬ TRONG TRƯỜNG! KÉO CÁI VALI NÀY VÀO, MAU!

-Vâng ạ vâng ạ...

Rin cười hì hì, xùy....cứ lải nhải hoài, chỉ mong sớm tống cái bà cô dữ như chằn đi càng nhanh càng tốt, cô muốn ngủ lắm rồi, lao động cả ngày trời chứ ít gì.

Bỗng nhớ tới cô bạn ngồi trên giường, lúc này Rin mới lấy lại hơi thở bình thường, quay lại mỉm cười tươi rói:

-Hello, xin lỗi đã làm cậu sợ, mình là Kagamine Rin!

Cô bé ngồi trên giường vẫn ngơ ngác, có vẻ vẫn chưa “thông” chuyện gì đang xảy ra.

Haizzz...cũng phải thôi, nửa đêm nửa hôm xông vào phòng người ta, lại còn với bộ dạng thế này... =.=

-Hey, đừng sợ mà, mình là người, không phải ma.

Thấy cô bé kia vẫn chưa hoàn hồn, Rin định chạy lại véo má cậu ta một chút để cậu ta tin thì lại...

CỐP!!

Sao Rin lại quên mất bà quản giáo dữ dằn này vẫn còn ở đây chứ? T___T

-ĐỪNG CÓ LỘN XỘN, NỬA ĐÊM NỬA HÔM RỒI, ĐỊNH KHÔNG CHO NGƯỜI TA NGỦ À? MAU VÁC CÁI VALI VÀO RỒI TẮM RỬA CHO SẠCH SẼ ĐI, ĐỪNG CÓ LÀM LOẠN NỮA.

Xùy....biết rồi biết rồi, không biết ai mới là người đang làm loạn kìa, người gì mà giọng to như chẳng kém cái chuông chùa..=.=....Rin xị mặt, lủi thủi đi kéo cái vali màu cam chói lóa của mình từ từ vào cửa.

Bà cô quản giáo dữ dằn nghiêm mặt định đi, rốt cuộc đi được mấy bước nhớ ra mình chưa thông báo rõ ràng, liền quay lại phòng số 306.

-Phải rồi, Sakine Meiko, từ bây giờ Kagamine Rin là bạn cùng phòng của em, hai đứa liệu mà sống cho hòa thuận, không thì chuẩn bị tinh thần xuống đàm đạo với tôi ở phòng kỷ luật, lao động công ích của trường còn nhiều chỗ trống lắm đấy.

Cô bạn kia nghe đến 4 chữ “lao động công ích” mặt lại càng tái mét

Nói xong bà cô ấy lại quày quả bước đi hùng hùng hổ hổ.

Rin đang loay hoay dở đồ, nghe thông báo xong, trong lòng không khỏi cảm thán: “Ồ, cuối cùng bà cô ấy cũng nói được một câu bình thường với giọng của người bình thường. ~”

Rồi lại quay sang người vẫn đang thất thần trên giường kia:

-Hey! Đã bảo tớ không phải ma mà.

...

-------

30 phút sau...

-Thì ra là vậy, tội nghiệp cậu, lại đây mình xem nào...

Lúc này Rin đang ngồi trên chiếc giường màu hồng của Meiko, gương mặt mãn nguyện hạnh phúc, chỉ thiếu điều mọc thêm cái đuôi để vẫy vẫy.

Oa...cuối cùng cô cũng đã gặp được người bạn đầu tiên trong những năm đại học của mình, mà không chỉ là một cô bạn bình thường đâu nhé, mà là rất đáng yêu ^^~...Nghe nói Meiko là con nhà thương gia, cha mẹ sống ở nước ngoài và dường như rất có tiếng trong ngành kinh doanh đá quý, vì vậy vô cùng giàu có nhưng Meiko vẫn quyết định học trong nước.

-Ra nước ngoài chẳng phải tốt hơn sao?_Rin tò mò hỏi khi Meiko đang bôi thuốc cho mình

-Không thích, mình muốn trở thành họa sĩ truyện tranh...Uầy, cậu đừng có nheo mắt thế, để tớ bôi thuốc bình thường xem.

-Um...

-Còn cậu? Sau này cậu muốn làm gì?

Rin đang mơ màng thì đần mặt ra. Ừ mà cô muốn làm gì nhỉ? Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ mới tính đến đường cố vào một trường đại học có tiếng chứ cũng chưa định hướng sau này mình sẽ làm gì.

-Mình ấy hả? Ừm...sau này tìm một công việc lương cao ơi là cao là được rồi ^^~ Nhàn rỗi một tí, có thể ăn nhiều một tí, có cơ hội đi đây đi đó một tí.

-Gì cơ?

Meiko đang bôi thuốc thì nghệch mặt, ước mơ gì mà nghe nó cò mùi “viển vông” quá vậy, thời đại kẻ xô người đẩy gạo châu củi quế thế này thì ở đâu ra một công việc nhàn nhã như thế.

-Làm gì có cái công việc nào như vậy, cậu nói thực tế hơn một chút không được à?

-Nói thật mà, ui...đau!

-Yên nào yên nào, đã bôi xong đâu, mà rốt cuộc cậu làm cái gì mà bị phạt lao động công ích nặng như vậy, lần đầu tiên mình thấy có người bị cô quản giáo phạt nặng thế đấy. Chậc...._ Meiko lắc lắc đầu.

Không nhắc đến thì có lẽ suýt chút nữa Rin cũng quên mất, kẻ khiến cô khổ sở cả ngày hôm nay.

-Haizzz, mình bị người ta “mưu hại”_Rin thở dài, nằm xuống giường.

-Xì...cậu mới chân ướt chân ráo vào trường, ai thèm mưu hại cậu chứ.

-Thật mà._Rin nhăn nhó.

-Vậy nói nghe xem, trường này có kẻ nào rỗi hơi vậy?

-Cậu có biết ai là Kagamine Len không?

Meiko vừa bôi thuốc chống sưng cho Rin xong, đứng dậy định mang hộp y tế cất đi thì...

BỘP.

-Cậu vừa nói cái gì??

Hộp y tế rơi xuống sàn, mắt Meiko sáng rực lên:

-NÓI LẠI ĐI!!!

Rin hoảng hồn, cái gì thế này, vừa nghe thấy tên đó là mắt sáng như sao.

-Mình nói là Kagamine Len, chậc, lại còn có họ giống mình nữa chứ, bực mình chết đi được. Cậu biết hắn là ai, học khối nào không?

-KAGAMINE LEN??

-Ừ...ừ.

Quái thật, cái cậu này bị làm sao thế nhỉ? Rin nhìn Meiko khó hiểu.

-RIN! _Meiko sấn tới nắm tay Rin, mắt long lanh ngấn lệ_Cậu...cậu thật là may mắn! Gặp được....cậu quả thật đã gặp được S.K!

Rin lùng bùng lỗ tai: “Cái...cái gì cơ?”

-Là S.K! S.K đó_ Meiko nhắc đến với một vẻ thần tượng tuyệt đối.

Sau đó là một tràng rung lắc dữ dội, hú hét dường như không có hồi kết của cô nàng. Rin ngồi bên mà chán nản, bỏ qua đôi ba phút cho cô nàng tự sướng với nỗi si mê vớ vẩn của mình, xùy, S.K là cái gì? Có ăn được không? 

Cảm thấy Meiko có thể sẽ không dừng lại, Rin bất đắc dĩ thở dài, thôi mình đi ngủ trước vậy.

Lâng lâng một hồi, cuối cùng Meiko cũng sực nhớ ra điều gì đó.

-Mà này...ê Rin, đừng có ngủ!

-Hump....? 

-Cậu có biết S.K là gì không?_Meiko gãi gãi đầu.

"Biết mới sợ, nãy giờ có người nào đó chịu nói cho mình biết S.K là cái khỉ gì à?" Rin xịu mặt.

-Mình không biết.

-KHÔNG BIẾT??_Meiko sửng sốt, nhưng sau đó nhanh chóng gật gù_Vậy là cậu chưa bao giờ điều tra những thông tin liên quan đến trường này?

-Ừ_Rin gật đầu, mình đâu có rảnh dữ vậy.

Nhà Rin thực ra chỉ thuộc loại khá giả và cũng chỉ ở tỉnh chứ không ở thành phố, trước khi nhập học ở đây bố mẹ cô đã phải chạy vạy khá nhiều để chuẩn bị đầy đủ những gì cần thiết cho cô trở thành tân sinh viên, bận phải gọi là tối mắt tối mũi, đến nỗi còn nhập học trễ thế này mà cô lấy đâu ra thời gian nghiên cứu xem trường này có cái gì.

Meiko lúc này đang suy suy nghĩ nghĩ gì đó, rồi “A!” lên một tiếng, chạy lại ngăn tủ lôi ra một cái hộp mang lại giường, Rin đã buồn ngủ lắm rồi nhưng cũng phải cố nhướn mắt xem nó là cái gì.

Khoảng 10 phút sau...

-Cậu đã hiểu chưa? Đó, đó chính là S.K của trường chúng ta.

-...

Được rồi, tóm lại S.K chính là viết tắt của Silver King (Nhà vua bạc), chính là từ mọi người dùng để chỉ những sinh viên ưu tú nhất trường đại học X, trong chiếc hộp mà Meiko đưa không gì khác chính là những hình ảnh và thông tin được cắt từ báo chí có liên quan đến S.K, cũng chính là tên Kagamine Len kia. 

Sau khi xem xong, đúng là Rin lúc này vô cùng kinh ngạc nhưng không phỉ là sự kinh ngạc trong thán phục mà là sự kinh ngạc trong khinh bỉ tột cùng =.=.

Còn hỏi tại sao à?

Xem mấy cái tựa đề mà muốn nôn, “Chàng trai thiên tài có nụ cười tỏa nắng”, “Người được phái nữ 9x muốn hẹn hò nhất.”, “Kagamine Len, hình mẫu lí tưởng của phái mạnh thời nay”, “Kagamine Len, người đứng đầu trong danh sách những chàng trai lịch thiệp mà phái nữ ao ước”....Cái gì chư? Thật muốn đập đồ quá đi, cái tên đó mà lịch thiệp với chả lí tưởng cái nỗi gì?

(Tác giả nói nhỏ: Thực ra Rin của chúng ta đã cố tình lờ mấy cái bài báo ca ngợi thành tích học tập siêu xuất sắc của Len đi ~^^)

-Lừa đảo! 

Với vẻ mặt khinh bỉ sâu sắc, Rin vứt những bài báo sang một bên, vô cùng trung kiên tiết liệt tự hào mình đã không bị vẻ ngoài của người này dụ dỗ! (Tác giả: Đâu có, lúc đầu cậu cũng bị dụ dỗ đấy chứ =.=!)

-Mấy người viết báo, cả các cậu nữa, đều bị hắn lừa hết rồi.

-Ai bảo thế!_Meiko giãy nãy._Bọn mình ao ước được gặp anh ấy một lần mà còn không được.

-Chưa gặp được một lần? Haizzz...Thảo nào các cậu hiểu sai hết về anh ta. 

-Sai? Sai thế nào được, mắt cậu có vấn đề thì có, mọi người đều là dựa vào những gì anh ấy thể hiện trong các sự kiện quan trọng của trường mà đánh giá.

-Sự kiện quan trọng?_Rin nheo mắt_Là cái gì?

-Đó chính là những dịp tổ chức các cuộc thi tài giữa sinh viên trong trường hoặc những lần có sinh viên trường khác đến giao lưu, ..v...v...Tóm lại S.K của chúng ta chỉ xuất hiện vào những dịp hiếm có ấy, hơn nữa biểu hiện của anh ấy còn vô cùng xuất sắc. Chưa có giáo sư nào từng gặp qua hoặc chứng kiến những gì anh ấy thể hiện mà không khen ngợi....

"Hắn mà giỏi dữ vậy sao..." Rin chẳng muốn thừa nhận.

- Hm...Rin này, cậu có lẽ là ngoại lệ đầu tiên.

“Ý cậu bảo là mình có vấn đề chứ gì...=.=”

Thấy Meiko tâng bốc S.K không hết lời, Rin chán nản, cuối cùng hỏi một câu:

-Thế trong số mọi người có ai đã từng gặp anh ta ở những lúc bình thường chưa?

Không nghĩ đến trường hợp này, Meiko nghĩ nghĩ một chút, ừ nhỉ, quả thật không có, những sinh viên ưu tú như S.K bình thường đâu có bao giờ xuất hiện trong trường, chỉ những dịp đặc biệt mới có sự tham gia của S.K mà thôi.

Meiko lắc lắc đầu, Rin liền nhanh chóng tự đắc:

-Thấy chưa, cơ bản là các cậu chưa từng gặp gỡ con người anh ta ở ngoài, làm sao các cậu biết được ngày thường anh ta có xuất sắc như trong các sự kiện quan trọng kia hay không.

-Nhưng...nhưng mà..._Meiko vẫn không chịu thua_ Người hoàn hảo dù ở đâu vẫn cứ là hoàn hảo.

“Hoàn hảo?....Hoàn hảo cái con khỉ.” Rin lầm bầm.

-Liệu có phải giữa cậu và anh ấy có hiểu lầm?

Hiểu lầm? Nói dối trắng trợn trước mặt cô như thế mà làm sao lại là hiểu lầm được. Cục tức này quả thật Rin nuốt không trôi, vả lại nhìn thái độ của Meiko lúc này thì có lẽ dù Rin kể những chuyện đã xảy ra ban sáng cũng chưa chắc thuyết phục được cô bạn.

Haizz....mà nói gì thì nói, lúc sáng mạnh mồm mạnh miệng tuyên bố người ta là kẻ thù của mình thế thôi, chứ thật ra sau khi chứng kiến những thành tích đáng nể của anh ta cũng như biết được vị trí của anh ta trong trường này thì ý định nhen nhóm trả thù của Rin cũng nhanh chóng tắt phụt không còn dấu vêt.

Uầy, chuyện này ấy mà...... lấy trứng chọi với đá....Rin đâu có ngu...

-Thôi ngủ đi.

-Khoan đã...cậu vẫn chưa nói hết chuyện gì đã xảy ra._Meiko bắt đầu mè nheo, câu chuyện thú vị như vậy rất có thể sẽ là tư liệu bổ ích cho cô sáng tác truyện, không thể bỏ qua.

-Uầy...mình mệt rồi....ngủ đây, ngủ ngon!

-Khoan đã.

-Ngủ dùm đi mà...

-Ngủ là ngủ thế nào được??

-Vậy kệ cậu.

-Khoan đã...

-...

-Rin!

-....

"Cái cậu này...ngủ thật rồi à, còn nhanh hơn cả Trư bát giới =.="

Meiko chán nản, thôi thì để hôm sau khảo cung cũng được.

-----

Cũng khoảng thời gian đó nhưng ở bên khu ký túc xá nam:

-Mặt...mặt trời mọc đằng đông...ủa lộn, đằng tây rồi!

-Nhất định ngày mai Mỹ và Iran sẽ ký kết hiệp định hòa bình!

-Không phải thật, chuyện này không phải thật...Rinto, mau tát vào mặt anh đi!

-Không, mau tát em đi!

-Tát anh!

-Không, tát em!

-THÔI ĐI! CÒN LẢM NHẢM NỮA TÔI TÁT LUÔN VÀO MẶT HAI NGƯỜI BÂY GIỜ!!

“Hai cái thằng sida này...” Len lẩm bẩm.

Thật là bực mình, anh vứt chiếc khăn choàng cổ lên giường, đã hai giờ sáng rồi, định lẳng lặng về ký túc xá mà hai cái tên ngố này cứ la oai oái cả lên.

Rinto mắt sáng như sao, nhào đến ôm Len chặt cứng như gà con thấy mẹ.

-Len-kunnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn...

-A..cái thằng này!...Bỏ ra!

-Không bỏ!_Rinto càng ôm Len chặt cứng, nũng nịu, chỉ thiếu cái đuôi để vẫy vẫy.

-Mày còn “sida” hơn cả lần trước anh gặp, đồ khùng, bỏ ra mau!

-Kaito!

Len bực mình hét lên.

-Rồi rồi, biết rồi.

Kaito sau một hồi làm hậu trường cho Rinto “diễn” thì mỉm cười tiến đến, giờ “quyền cước” ra...

-A...Nhột!......

Người vốn có sẵn máu buồn nhột, Rinto lập tức buông Len ra, cười khì khì.

-Anh nuôi dạy nó thế nào mà mỗi lần em về nó lại “sida” hơn cả lần trước em gặp thế?_Len chán nản 

-Xem phim “con heo”_Rinto hồn nhiên đáp.

-Hử?

-Ngày nào cũng xem, mỗi ngày 3 lần. 

-...

- Anh Kaito còn nói khi nào đó sẽ dắt em đi “thực tập” nữa.

-...

Len nhìn Rinto, thằng bé học sau anh một khóa, vốn dĩ là đứa “shota” nên được anh và Kaito cưng chiều hết mực, cưng một phần cũng vì đầu óc trong sáng “không-thể-tả” của nó, nhưng giờ thì... 

-Kaito, anh định lây nhiễm cái sở thích bệnh hoạn của anh cho nó à.

-Đâu có_Kaito nhún vai_ Thằng bé có tố chất lắm đấy chứ, dạy một lần là hiểu ngay...

-...

-Hai người đang nói cái gì thế?_Rinto háo hức, anh nghe chẳng hiểu gì cả.

Kaito cười mỉm, còn Len thì chả nói gì, bỗng như sực nhớ ra, Len hỏi:

-Cái phần mềm hacker lần trước anh em mình lập chơi, anh còn giữ không?

-Có, trong tủ ấy. Cần à?

-Ừ...

Kaito thoáng suy nghĩ...

-Lần này sao bỗng dưng về đột ngột vậy, lại còn hỏi phần mềm hacker nữa.

Len nghe thế, nghĩ gì đó, bỗng nở một nụ cười khó hiểu.

-Có chuyện cần dùng....

-Cười gian lắm._Kaito lắc lắc đầu._Sao anh thấy quen quen...

Làm ngơ như không nghe Kaito nói gì, Len kiếm quần áo ngủ rồi bỏ vào đi tắm, hm....đêm nay anh có chuyện còn cần phải làm nữa.

Lúc này, Kaito sau khi suy nghĩ gì đó một lúc lâu, liền quay sang hỏi Rinto lúc này đang hí hửng chuẩn bị gối mền cho Len.

-Có nhớ lần gần đây nhất khi Len mỉm cười như thế là khi nào không?

Kaito thầm thở dài, cái nụ cười ấy ấy mà, hình như nó chẳng “tốt lành” gì cả...

-À, để xem..._Rinto ngậm ngậm kẹo mút_ Nhớ ra rồi!

-?

-Chính là khi Len-kun hack vào dữ liệu máy tính của tên tổng giám đốc công ty lừa đảo X, làm hắn bị phá sản hàng chục tỷ yên, việc làm ăn buôn bán ở “chợ đen” bị cảnh sát thu thập chứng cứ rồi bắt giam, hoàn toàn khuynh gia bại sản, nghe đồn từ sau khi hắn ra tù số cũng đen lắm.

-Ra thế..._Kaito nghe xong, không biết nghì gì, khẽ thở dài _Đúng là chẳng tốt lành gì ...

-Có chuyện gì à?

-Ừ, chắc vậy.

Không có thì chắc cũng sắp có rồi...

-Làm gì có chuyện gì xảy ra với Len-kun được, anh lại còn bày đặt thở dài.

-Ai bảo mày anh thở dài cho nó.

-Chứ cho ai?

Kaito mắt nhìn đăm chiêu:

-Uầy...anh đang thầm cảm thương cho người nào sắp thành nạn nhân của nó thôi...

----

3 tiếng sau, sau khi đã “dẹp loạn” được hai kẻ “bại não” cứ liên tục bám riết lấy anh hỏi lăng xăng này nọ và dọa dẫm Kaito-kun không được tiếp tục cho Rinto xem phim “con heo” nữa, Len mới thong thả rờ được vào cái laptop, ừ thì anh với Kaito-kun dĩ nhiên là xem được rồi, còn thằng nhóc “shota” kia thì nhất quyết không được, hiếm lắm mới có một thằng con trai đầu óc “trong sáng” như nó, không thể để nó bị đầu độc bởi tên Kaito-kun biến thái.....

(Tác giả: Thì ra Len-kun nghĩ mình không biến thái? =.

Nhưng tạm thời dẹp chuyện đó qua một bên, Len bật máy, vào google, nhẹ đánh mấy chữ...

Dòng ký tự nhanh chóng hiện lên.

[Tìm kiếm] Kagamine Rin

Len khẽ mỉm cười, nhấp một ngụm cà phê nóng ấm, thong thả xem tiếp...

Chà, cũng nhiều ‘kết quả’ đấy nhỉ, xem ra cô nhóc này hoạt động trên thế giới ảo cũng khá sôi nổi. Nhưng Len chẳng quan tâm những cái râu ria, cái anh cần là...

Đây rồi, một dòng kết quả nhấp nháy...

[Beauty K.Rin-chan’s Blog –Welcome to my magical world.....]

Có thế chứ, cuối cùng cũng lần ra được blog của cô nhóc, Len mỉm cười.

Ồ, nhưng đây là blog được ‘bảo vệ’, chế độ chỉ mình người viết được đọc...Càng hay, đây chính là thứ Len cần, càng bí mật càng có giá trị.

Len thong thả đút chiếc đĩa chứa chương trình hacker vào rồi vươn vai ngáp một cái chờ chương trình chạy, môi không giấu được một nụ cười khó hiểu.

Cái này ấy mà, đối với anh chỉ là chuyện nhỏ ~

Về đêm, người ta thường nói, đây vốn dĩ là khoảng thời gian để con người đi làm những chuyện gì đó mờ ám ~... 

(Tác giả: Liếc liếc nhìn sang Len-kun =.=..)
_______________________________
26/5/2014, 11:50 pm

#2

Kitamura_Kou
Kitamura_Kou
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Người bạn đáng quý
Nhận trên 50 lời mời kết bạn
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 10635
»¥ên ¥ên : 259084
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 114925
»Ghi danh Ghi danh : 2012-07-17
»Giới tính Giới tính : Male
Sai box~ đã chuyển từ box "Ra mắt - làm quen" sang box FanFic - Nhắc lần 1~

26/5/2014, 11:53 pm

#3

Nờ Chan
Nờ Chan
Thành viên mới
Thành viên mới
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 21
»¥ên ¥ên : 393
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 327
»Ghi danh Ghi danh : 2014-05-26
»Giới tính Giới tính : Female
•¤.:¶«øµ:.¤• wrote:
Sai box~ đã chuyển từ box "Ra mắt - làm quen" sang box FanFic - Nhắc lần 1~
Mình biết mà T^T chưa kịp xóa đi post lại thì bị nhắc [FanFic] Just Watch Over Me - Chap 2  3551993395 hứa lần sau sẽ k nhầm lẫn nữa ! Em xin lỗi ạ  ;timmat  ;timmat

27/5/2014, 12:04 am

#4

Kitamura_Kou
Kitamura_Kou
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Người bạn đáng quý
Nhận trên 50 lời mời kết bạn
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 10635
»¥ên ¥ên : 259084
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 114925
»Ghi danh Ghi danh : 2012-07-17
»Giới tính Giới tính : Male
Nờ Chan wrote:
•¤.:¶«øµ:.¤• wrote:
Sai box~ đã chuyển từ box "Ra mắt - làm quen" sang box FanFic - Nhắc lần 1~
Mình biết mà T^T chưa kịp xóa đi post lại thì bị nhắc [FanFic] Just Watch Over Me - Chap 2  3551993395 hứa lần sau sẽ k nhầm lẫn nữa ! Em xin lỗi ạ  ;timmat  ;timmat
Ko biết các forum khác thế nào~ nhưng bên này dễ tính hơn~ nếu là mem mới thì chỉ nhắc nhở để rút kinh nghiệm~ ko có gì cả nhưng vì là nhiệm vụ nên phải nhắc thôi~ lần sau mong Nờ sẽ chú ý việc chọn box để post topic hơn~ gì cũng đc chứ sai box + vi phạm nội quy post topic sẽ bị del ngay~ căn nhắc kỹ hơn cho các lần sau nhé~ Chúc Nờ có những topic thật hay và nhận đc nhiều suki~ [FanFic] Just Watch Over Me - Chap 2  3937702156 ~

27/5/2014, 12:11 am

#5

Nờ Chan
Nờ Chan
Thành viên mới
Thành viên mới
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 21
»¥ên ¥ên : 393
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 327
»Ghi danh Ghi danh : 2014-05-26
»Giới tính Giới tính : Female
Arigato ạ  ;tuyet  ;tuyet em sẽ nhớ lời  ;tungtang  ;tungtang

27/5/2014, 12:22 am

#6

Kitamura_Kou
Kitamura_Kou
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Người bạn đáng quý
Nhận trên 50 lời mời kết bạn
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 10635
»¥ên ¥ên : 259084
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 114925
»Ghi danh Ghi danh : 2012-07-17
»Giới tính Giới tính : Male
Sao ko gom lại thành 1 topic (dài quá ko post được thì cmt để post tiếp chap khác)~ chứ nhỡ ma mới vào ko biết rồi đọc xong chap 1 thì biết lấy cái chap 2 ở đâu ra?~ [FanFic] Just Watch Over Me - Chap 2  3595232843~

27/5/2014, 12:29 am

#7

Nờ Chan
Nờ Chan
Thành viên mới
Thành viên mới
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 21
»¥ên ¥ên : 393
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 327
»Ghi danh Ghi danh : 2014-05-26
»Giới tính Giới tính : Female
[FanFic] Just Watch Over Me - Chap 2  683083766 cái này..

#8

Sponsored content

Liên kết Facebook
Lưu ý: Hãy bình luận lịch sự để ủng hộ tác giả nhé.