[DAILY UPDATES] Creepypasta - Những câu chuyện kinh hoàng!
+30
Senji
sakura80
tinhhlkaa7
Kami-sama
Kin
redrangers
ZzYuHaRanzZ
hailuadichat
shinku_jun69
masticaterob
scarletofmagic
zukilirynshady
kakaallstars
Amasaka Takashi
Hana-chan
yukihana
julie makimoto
boy9xfunny2209
npsuperman
doremon10
Kiyomi
platinumBerlit
houka
alice_alexander
yukari1997
casablanca1992
chirou
Reito
myphuoc789
Blue_RS
34 posters
Diễn đàn  » Hội nhóm - Thư giãn » Horror FC

Go to page : Previous  1 ... 16 ... 29, 30, 31 ... 35 ... 40  Next

1/6/2015, 11:07 am

#349

Kitamura_Kou
Kitamura_Kou
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi
Nơi này lưu giữ rất nhiều ký ức đẹp của tôi

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Người bạn đáng quý
Nhận trên 50 lời mời kết bạn
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 10635
»¥ên ¥ên : 259084
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 114925
»Ghi danh Ghi danh : 2012-07-17
»Giới tính Giới tính : Male
Ở Nhật Bản, có một người mẹ đơn thân sống một mình với đứa con mới đẻ. Bà không có việc làm ,cũng chả có người thân nào còn sống và cũng không có bạn bè để nhờ cậy. Vì thế, bà cảm thấy cuộc sống của bà vô cùng khó khăn vất vả.

Một ngày nọ, người mẹ đi ra ngoài để đi chợ và để đứa bé ở nhà một mình. Nhưng trên đường về nhà, bà gặp tai nạn và qua đời. Bà không đem theo chứng từ gì nên cảnh sát không thể nào biết được bà là ai. Không ai đến nhận xác bà, nên người mẹ được chôn ở một ngôi mộ không tên. Người thân bà đều đã qua đời, nên chẳng có ai để ý đến việc bà đã biến mất nữa.

Hai tháng sau, chủ nhà của người mẹ quá cố phát hiện ra rằng ông chưa nhận được tiền thuê nhà. Ông đi đến nhà của bà và gõ cửa. Không có ai trả lời. Ông quyết định dùng chìa phụ của mình để mở cửa. Người chủ nhà đi vào trong và nhìn thấy rằng cả căn hộ đều chìm trong bóng tối. Điện nơi đây đã bị cắt từ lâu.

Ông mò mẫm trong đêm tối, đi từng phòng từng phòng một. Tất cả đồ đạc của người mẹ vẫn còn ở đó. Trong phòng ngủ, ông tìm thấy một con búp bê màu đen nằm chỏng chơ ở giữa sàn. "Chắc cô ấy rời đi gấp"-ông tự nhủ-" Cô thậm chí còn chả đem đồ đạc theo mình".

Rồi ông nghe thấy tiếng sột soạt phát ra từ con búp bê. Ông cúi người xuống nhặt nó, nhưng đúng lúc ông chạm nhẹ tay vào, con búp bê bắt đầu vỡ ra. Hàng trăm con gián tản ra ngoài, để lại ở đó là bộ xương của một đứa bé.

1/6/2015, 11:37 am

#350

doremon10
doremon10
Thành viên lão làng • 「VIP」
Thành viên lão làng • 「VIP」
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1802
»¥ên ¥ên : 11780
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 6050
»Ghi danh Ghi danh : 2014-07-18
»Giới tính Giới tính : Male
Ngày xưa, có một người hầu xinh đẹp tên là Okiku. Cô đã làm việc cho một samurai tên Aoyama Tessan. Do nhiều lần dụ dỗ nhưng Okiku vẫn một mực chối từ, hắn ta đã lừa cho Okiku tin rằng cô đã bất cẩn làm mất một trong 10 chiếc đĩa quý của nhà hắn. Với tội đó, cô chỉ còn con đường chết. Trong lúc điên loạn, cô đã đếm đi đến lại chín cái cái đĩa không biết bao nhiêu lần. Tuy nhiên, cô không thể tìm thấy cái đĩa thứ mười ở đâu và Okiku đến chỗ Aoyama nhận tội. Hắn ta nói sẽ bỏ qua cho cô nếu cô trở thành thiếp của mình, nhưng một lần nữa, cô từ chối. Tức giận, Aoyama đã ném Okiku xuống giếng và cô đã chết.
Người ta nói rằng Okiku đã trở thành một oan ma, quay trở lại để tìm cái đĩa thứ 10, nhưng cô không bao giờ có thể tìm ra được nó. Trong một số dị bản của câu chuyện, cô vẫn tiếp tục tìm cho đến khi một nhà sư hay người hàng xóm nào đó hét lên "10" thật to khi cô ta vừa đếm tới 9. Hồn ma của Okiku, cuối cùng cũng mãn nguyện rằng có ai đó đã tìm thấy ra cái đĩa giúp cho cô, và cô siêu thoát.
Một số người Nhật cũng sợ rằng nếu trồng hoa cúc trồng trong vườn của mình thì có thể gọi hồn của Okiku lên vì đây là loài hoa yêu thích của cô, và sau đó cô ta sẽ ám gia đình họ!
Nguồn: Zing blog

[DAILY UPDATES] Creepypasta - Những câu chuyện kinh hoàng! - Page 30 10384210_860869900670916_4490855974776353353_n

1/6/2015, 9:18 pm

#351

Kin
Kin
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 8104
»¥ên ¥ên : 249217
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 98354
»Ghi danh Ghi danh : 2013-05-18
»Giới tính Giới tính : Male
Nice Nice Nancy

Creepypasta

Written By MKT
Design By MKT

Sam chợt tỉnh giấc bởi tin nhắn của Josh, bạn trai cô

- Này cô gái bé nhỏ của anh, dậy đi nào. Hãy chụp một bức ảnh em mới thức cho anh xem khuôn mặt đáng yêu của em nhé

Sam cười trừ, cô vội chọn tấm ảnh mà mình ưng ý nhất. Vô tình, Sam chợt dừng lại. Trong điện thoại cô có một tấm ảnh chụp lúc cô đang ngủ mặc dù cô sống chỉ một mình.
Sam run người, khuôn mặt thất thần và với tay nhắn tin cho Josh.

- Josh này, có gì rất lạ trong nhà em, cứ như là có kẻ đột nhập

- Sam, em bình tĩnh và đợi anh. Hãy gọi 911 nếu như cần thiết

Sam lúc này tâm trí đang rất rối bời, cô co rút trong tấm chăn, trời bắt đầu tối đi và Josh vẫn chưa đến. Suy nghĩ trong cô chợt lóe lên, với một quyết định táo bạo Sam quyết định sẽ đi xung quanh nhà mình để kiểm tra.

Từng ngỏ ngách mà Sam đã đi qua đều không để lại dấu vết của kẻ đột nhập nhưng rồi đến phòng khách thì lại khác.
Sam nhìn thấy một người phụ nữ đeo một chiếc mặt nạ dính đầy máu, trên tay lăm le là một con dao bén đến đáng sợ. Sam quay người và chạy ngay về tủ quần áo trong phòng mình. Sam cố gắng không phát ra tiếng động và tên sát nhân kia đang đj lảng vảng quanh nhà cô.

Sam nhấc điện thoại nhắn vài cái tin với Josh thông báo tình trạng hiện tại của mình. Vài phút trôi qua, Sam vẫn trốn trong tủ quần áo và khẽ liếc nhìn sang bên ngoài. Ả sát nhân ấy đang vọc vạch con dao bén rướm máu và đi lảng vảng quanh phòng khách với dáng đi như kẻ say xỉn.

Lần này Josh nhắn tin cho Sam kèm những hình ảnh đầu anh bị cắt lìa bởi một con dao. Điều đáng sợ hơn là dòng tin nhắn:

- Em đang ở đâu, anh sẽ cứu em

Sam vội gọi cho 911 để thông báo địa chỉ của mình nhưng cô không dám lên tiếng và cô đã tắt máy trong hơi thở run sợ. Một lúc sau, 911 gọi đến. Căn nhà đang im lặng bỗng dưng bị phá tan bởi âm thanh phát ra từ tiếng chuông điện thoại, không gian xung quanh căng thẳng lên.
Từ bên trong, Sam có thể nghe được tiếng cười quái dị và tiếng bước chân của ả đang đến gần cô hơn...

Ả vào phòng của Sam và lật tung mọi thứ lên để tìm cô, Sam cố gắng nín thở, cố gắng im lặng nhất có thể với hi vọng ả sẽ không phát hiện ra.
Sam chợt rùng mình, qua khe cửa nhỏ của tủ quần áo. Sam thấy ánh mắt người phụ nữ ấy đang nhìn mình và mụ ấy đang tiến đến gần Sam hơn. Mụ ấy nhìn vào khe cửa và cười, Sam toát mồ hôi, cô cảm thấy tim mình như muốn thoát bay ra ngoài. Sam hồi hộp và chờ đợi.
Nhưng rồi mụ ấy đi khỏi phòng Sam, cô mừng rỡ và thở phào nhẹ nhõm.

Sam gọi đến cho Josh và rồi cô nghe thấy tiếng chuông điện thoại ở sau lưng mình.

2/6/2015, 9:26 pm

#352

Kin
Kin
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 8104
»¥ên ¥ên : 249217
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 98354
»Ghi danh Ghi danh : 2013-05-18
»Giới tính Giới tính : Male
Monster in the Closet: Có 1 cậu bé luôn sợ mọi thứ. Cậu rất sợ cái tủ quần áo trong phòng ngủ của mình. Hàng đêm, trước khi đi ngủ, cậu luôn hoảng sợ nhìn vế cái tủ quần áo của mình. Khi ba mẹ hỏi cậu chuyện gì xảy ra, thì cậu rằng có 1 con quái vật đang sống trong đó - và chỉ về hướng cái tủ. Anh trai của cậu ta quyết định chứng minh không có gì đáng sợ trong cái tủ đó. Một đêm kia, người anh trai lẻn vào trong cái tủ, và đóng cửa lại sau lưng người em. Một vài giây sau, người em nghe tiếng la khóc đến từ cánh tủ. Lúc đầu, cậu bé còn hoảng sợ nhưng cậu nhận ra rằng đó chỉ là trò đùa của anh mình. Một vài phút sau, tiếng khóc ngừng hẳn và thay vào đó là sự yên ắng lạ thường. Cậu bé bước dần lại phía cái tủ và nhẹ nhàng mở cửa. Nhưng không có ai ở trong cả!

3/6/2015, 1:00 pm

#353

doremon10
doremon10
Thành viên lão làng • 「VIP」
Thành viên lão làng • 「VIP」
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1802
»¥ên ¥ên : 11780
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 6050
»Ghi danh Ghi danh : 2014-07-18
»Giới tính Giới tính : Male
[You must be registered and logged in to see this link.] Game Bomb Horror [DAILY UPDATES] Creepypasta - Những câu chuyện kinh hoàng! - Page 30 00-7SpiderpMan

3/6/2015, 8:30 pm

#354

Kiyomi
Kiyomi
Quản gia tận tụy
Quản gia tận tụy

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 2443
»¥ên ¥ên : 50984
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 45819
»Ghi danh Ghi danh : 2013-12-11
»Giới tính Giới tính : Female

4/6/2015, 9:36 pm

#355

Kin
Kin
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 8104
»¥ên ¥ên : 249217
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 98354
»Ghi danh Ghi danh : 2013-05-18
»Giới tính Giới tính : Male
HOUSE

Written By Creepypasta Demon
Design By Béo
Thể loại: <Creepypasta>

Một thanh niên và vợ trên đường trở về thăm mẹ. Bình thường, họ thường đến nơi lúc ăn tối. Nhưng lần này họ xuất phát muộn hơn nên khi đó trười đã chập tối. Họ quyết định tìm một nơi để ở qua đêm và sẽ tiếp tục khởi hành vào buổi sáng hôm sau

Dọc đường, họ nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ trong rừng. "Có thể họ cho thuê phòng", người vợ đoán. Thế nên họ dừng lại hỏi thăm. Có hai ông bà cụ mở cửa. Họ không cho thuê phòng, nhưng họ rất vui lòng cho đôi vợ chồng ở lại qua đêm như khách. Họ có rất nhiều phòng và đôi vợ chồng không phải ái ngại. Bà cụ đi pha cà phê, lấy ra một ít bánh rồi bốn người họ trò chuyện với nhau một lúc. Sau đó, cặp vợ chồng trẻ được dẫn về phòng. Họ thuyết phục ông cụ nhận tiền, nhưng ông cụ nói sẽ không nhận bất kỳ khoản tiền nào.

Sáng hôm sau, cặp vợ chồng trẻ dậy sớm trước khi chủ nhà chưa thức dậy. Họ để lại trên một bàn gần cửa trước một phong bì có một chút tiền coi như để trả tiền phòng. Sau đó, họ khởi hành đến thị trấn kế tiếp. Họ dừng lại tại một quán để ăn sáng. Khi họ kể lại với chủ quán về ngôi nhà họ đã ở lại đêm qua, ông sững người. "Thật khó tin", ông thốt lên. "Ngôi nhà đã bị thiêu rụi trong một trận hỏa hoạn mười năm trước, hai ông bà cụ sống ở đó đã chết cháy."

Cặp vợ chồng trẻ không thể tin được. Vì vậy, họ quay trở lại ngôi nhà. Chẳng có ngôi nhà nào ở đó cả. Tất cả còn xót lại là tàn tích của một ngôi nhà đã bị thiêu rụi. Họ đứng nhìn chằm chằm vào đống đổ nát cố gắng hiểu chuyện đã xảy ra.

Sau đó cô vợ hét lên hãi hùng. Trên một cái bàn đã cháy đen, cái phong bì họ để lại sáng nay vẫn nằm đó.

5/6/2015, 9:28 pm

#356

Kin
Kin
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」
Cộng tác viên • 「Thành viên danh dự」

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 8104
»¥ên ¥ên : 249217
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 98354
»Ghi danh Ghi danh : 2013-05-18
»Giới tính Giới tính : Male
Đêm Kinh Hoàng

Written By Béo
Design By Béo
Nguồn Ảnh: Scaryforkids.Com


Trên chiếc vi tuyến, một tin thời sự đang lan rộng hãi hùng. Một tên tù nhân nguy hiểm đã vừa trốn khỏi trại giam có tiếng tăm của Mỹ. Các cảnh sát yêu cầu người dân phải cẩn thận và hãy gọi 911 khi cần thiết.

Mary tắt nhỏ âm lượng của kênh truyền hình và Skype với một người bạn.
Họ nói chuyện luyên thuyên về cuộc sống và trêu đùa nhau về chuyện tình cảm đôi lứa

" Tắt đi cái vi tuyến ấy, tớ chẳng nghe cậu nói cái gì cả"- Người bạn của Mary yêu cầu

Mary tắt đi chiếc vi tuyến đang chiếu dở và tiếp tục cuộc trò chuyện hóm hỉnh của mình. Họ chăm chú nói chuyện say sưa cho đến lúc Mary thấy gì đó không ổn qua chiếc Laptop đang Skype với bạn của cô.
Thoạt nhìn thì có vẻ như phía sau lưng người bạn của Mary có một cái bóng đang đứng ở cửa sổ trong phòng của cô ta

" Layla, có ai đó đang ở phía sau cậu đấy" - Mary nói với giọng hốt hoảng

Layla quay phắt người lại và chiếc bóng ấy đã không còn ở đó, nói đúng hơn là nó rời khỏi đó

" Trò đùa vui đó Mary" - Layla cười đùa với cô

Ngay sau khi Layla quay lại nhìn vào Laptop, cái bóng người ấy lại đi đến cửa sổ, trên tay có vẻ là một con dao làm bếp hoặc một dụng cụ có độ nhọn tương tự

" Hãy rời khỏi nhà ngay đi Layla, tớ nghiêm túc đấy, có ai đó đang ở phía sau cậu "

Layla khuôn mặt run sợ và dần trở nên trắng bệt, cô ta đứng dậy và đi khắp phòng mình. Mỗi bước đi có thể cảm thấy sự run rẩy ở đôi chân cô

Mary hồi hộp chờ đợi qua webcam đang quay cận cảnh của Layla.
Một người đàn ông bất ngờ tóm gọn Layla từ phía sau và đâm liên tiếp nhiều nhát vào gáy của cô ta, hắn ngồi đấy và cứ đâm vào bụng của Layla nhưng thể muốn vạch ra tất cả bên trong. Hắn đưa tay vào bụng của Layla và Mary đang chứng kiến một bữa tiệc thịt người kinh dị
Mary khóc và hoảng sợ khi trước mắt cô là một tên điên loạn với những hành động chỉ có những gã tâm thần mới có thể làm được, với tay cô gọi cho 911 nhưng không liên lạc được. Cô vẫn theo dõi qua màn hình máy tính và liên tiếp gọi đến cảnh sát địa phương.

" Alo, tôi cần trợ giúp" - Môi Mary lấp bấp

" Tôi có thể giúp gì được? Thưa cô "

" Bạn tôi đang bị sát hại, hãy giúp cô ấy. Địa chỉ là..."

Tút tút tút, không ai trả lời...

Mary không bỏ cuộc, cô liên tiếp gọi đến số người hàng xóm và các số khẩn cấp nhưng không thể liên lạc được với bất kỳ ai. Cô cảm thấy, cả thế giới này chỉ tồn tại tên tâm thần ấy và cô

Tên sát nhân ấy khi đã thỏa mãn thú vui ác tính của mình thì đến gần chiếc máy tính. Miệng hắn cười tươi rối và nhìn chằm chằm vào webcam, rồi hắn tươi cười hơn, chắc có lẽ trên màn hình có gì đó khiến hắn thích thú

" Dallas, 12/8 Ed, tiếp theo sẽ là cưng"

Nói rồi hắn đóng ngay màn hình chiếc Laptop

6/6/2015, 8:54 am

#357

doremon10
doremon10
Thành viên lão làng • 「VIP」
Thành viên lão làng • 「VIP」
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1802
»¥ên ¥ên : 11780
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 6050
»Ghi danh Ghi danh : 2014-07-18
»Giới tính Giới tính : Male

6/6/2015, 7:22 pm

#358

Kiyomi
Kiyomi
Quản gia tận tụy
Quản gia tận tụy

Pet
:
Waifu/Pet

:
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 2443
»¥ên ¥ên : 50984
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 45819
»Ghi danh Ghi danh : 2013-12-11
»Giới tính Giới tính : Female
Tôi có một khả năng đặc biệt. Tôi có thể biết được khi nào một người sẽ chết, không phải như thế nào hay do cái gì mà chỉ là khi nào thôi.
Qua nhiều năm tuổi thơ, tôi đã thấy được sự chính xác của khả năng này. Tôi thấy được chính xác thời điểm mà những người họ hàng của tôi lìa đời. Nói chung, nó chưa bao giờ khiến tôi phải bận tâm nhiều. Cho đến khi tôi gặp Kelly.

Cô chỉ còn 2 tháng để sống, tôi thấy ngay ở lần gặp đầu tiên. Tôi cảm thấy tội nghiệp nên đã kết bạn với cô ấy. Nhưng rồi cái gì đến cũng phải đến. Ngày hôm đó gặp cô ấy, cô chỉ còn vài giờ.

"Này đi đạp xe đạp đi!" - Cô ấy nhảy nhảy.

Tôi chỉ nhìn cô mỉm cười:
"Hay hôm nay chúng ta ở nhà thôi nhé."

Và ngay khi cô ấy gật đầu, con số ấy tăng lên 48 năm. Tôi nhận ra rằng mình thật sự có thể giúp người khác, và từ đó tôi vẫn luôn cố giúp đỡ mọi người.

Một ngày, sau khi đi gặp và khuyên giải một anh chàng tuyệt vọng, đồng hồ của anh ta chuyển từ vài tiếng sang cả chục năm, tôi về nhà đầy hứng khởi. Thế là sau đó tôi và vợ tôi đã có một buổi tối mặn nồng. Tôi thiếp đi trong mệt mỏi.

Sáng hôm sau, bỗng nhiên tôi thấy cô ấy chỉ còn 9 tháng để sống.

6/6/2015, 9:58 pm

#359

shinku_jun69
shinku_jun69
Thành viên tiềm năng
Thành viên tiềm năng
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 142
»¥ên ¥ên : 102
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 70
»Ghi danh Ghi danh : 2012-08-10
»Giới tính Giới tính : Female
Lúc đó là 2h sáng, Derek đang ngồi chơi game và chuẩn bị đi ngủ. Nhưng anh cần bị phân tâm trong lúc ngủ, anh luôn muốn giữ ti vi bật cả đêm. Mỗi đêm anh ta để hẹn giờ 60 phút nhưng đêm nay thì khác.

Derek quấn chăn kín trên giường, anh ta luôn có một nỗi ám ảnh về việc cơ thể ở ngoài chăn, anh ta nghĩ rằng sẽ có một ai đó tới đem anh ta đi trong khi anh ta ngủ. Anh ta ngồi xem ti vi và dần thấy mệt.Trong tâm trí anh ta nghe thấy tiếng ti vi đang chạy, anh đã quen với tiếng ồn và chỉ vài phút, anh đã chìm vào giấc ngủ say như những người khác trong nhà.

3h sáng, ti vi vẫn đang bật, và vào lúc này kênh đang bật chuyển sang trạng thái tĩnh, nó xè xè trong nửa giờ. Sau đó, ti vi bắt đầu phát ra những tiếng động như thể nó đang thì thầm. Đột ngột, nó rít lên và Derek giật mình tỉnh giấc. Anh ta nhìn quanh phòng và bắt đầu thấy bất an, như thể có cái gì đó trong phòng, điều này sẽ làm anh ta bị nguy hiểm. Anh ta tự nhủ đó là cơn ác mộng, anh ta dần đi vào giấc ngủ với những hình ảnh cuối cùng là chiếc ti vi trở lại bình thường đầy màu sắc, nhưng anh lại quên tắt ti vi và chìm vào giấc ngủ.

Một lúc sau đó trạng thái tĩnh lại xuất hiện và tiếng ồn trở nên to hơn, một cái bóng mờ xuất hiện ngoài TV và đi ngang qua bức tường phòng ngủ của Derek. Nó chuyển động từ từ, như thể nó đang cố làm nạn nhân thấy rợn. Nó đến gần Derek, người đang ngủ say và không biết gì về tiếng ồn cũng như sự hiện diện của nó. Nó đẩy nhanh sự chuyển động của nó, nó bắt đầu căng những cánh tay, những thứ được kéo dài và trở nên rõ nét. Nó đặt những bàn tay lên đầu Derek. Thoắt một cái, nó lôi Derek ra khỏi giường, điều đó đánh thức anh ta, Derek cố gắn hét lên nhưng không thể. Cái bóng chộp lấy anh ta và quăng anh ta vào trong ti vi......

Hậu quả

Gia đình Derek suy sụp sau vụ mất tích của con trai, họ tổ chức tìm kiếm, nhưng vô ích. Cảnh sát cho rằng Derek bị bắt cóc trong đêm. Hộ vẫn đang tìm Derek Collins cho tới nay, nhưng không tìm thấy manh mối gì.

Derek tỉnh hoàn toàn, và bị nhốt trong trạng thái tĩnh của ti vi. Nhiễu xung quanh anh ta. Nó làm Derek thấy sợ, anh ta bị bao quanh bởi tiếng động làm anh ta gần như điếc. Trước mặt anh ta là một khoảng không màu đen. Anh ta nhìn qua, và thấy phòng ngủ cùng đồ đạc ở bên ngoài. Anh ta thấy cha đang vô cùng đau buồn, và dọn dẹp đồ đạc vào một cái hộp. Derek cố hét ra ngoài, nhưng cha anh không thể nghe thấy gì, anh ta hét và hét, nhưng không một tiếng đáp lại. Derek vẫn hét gọi từ trong màn hình TV cho tới ngày hôm nay...

Lần tới, nhớ tắt TV trước khi đi ngủ...

7/6/2015, 8:58 am

#360

casablanca1992
casablanca1992
Thành viên trụ cột
Thành viên trụ cột
Cây bút vàng
Đạt 100 bài viết
Thành viên gắn bó
Hoạt động trên 3 năm
Đại gia
Đạt trên 1000 yên
»Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1126
»¥ên ¥ên : 6149
»Điểm tích lũy Điểm tích lũy : 3386
»Ghi danh Ghi danh : 2014-01-22
»Giới tính Giới tính : Male
Mẹ dùng tay lau những giọt nước mắt trên má Tommy, nhìn cậu bé đầy âu yếm.
"Mẹ không giận con", bà ấy nói. "Nhưng con thử nghĩ xem Billy hiện giờ đang cảm thấy như thế nào? Con phải suy nghĩ trước khi nói, hãy đặt mình vào tình huống ấy, con sẽ cảm thấy ra sao."
Tommy nghẹn ngào:
"Con xin lỗi."
"Con không phải xin lỗi mẹ. Là Billy cơ. Mẹ sẽ dẫn con qua nhà bạn ấy, nhé?", người mẹ với tới định nắm lấy tay con nhưng Tommy đã rụt tay lại theo phản xạ.
"Nào nào", bà dỗ. "Con thật sự phải xin lỗi đó."
Tommy đi lùi về phía góc tường, thút thít. Người mẹ đứng dậy, đi về phía bàn trang điểm. Bà lấy bộ kim chỉ ra và cẩn thận luồn kim.
Bà mỉm cười:
"Okay con không muốn xin lỗi phải không nào? Như mẹ đã luôn dạy, nếu con không có gì tốt đẹp để nói, thì tốt hơn hết là đừng nói gì cả, con nhé!"

Sponsored content

Go to page : Previous  1 ... 16 ... 29, 30, 31 ... 35 ... 40  Next

Liên kết Facebook
Lưu ý: Hãy bình luận lịch sự để ủng hộ tác giả nhé.